Bên thềm gió gọi nắng tàn hanh
Khoảnh khắc mùa giao cũng thuận đành
Tránh thảm thân mình tung mỏi cánh
Mong êm cội rễ rụng đau cành
Đời trôi quạnh quẽ trầm ngâm mảnh
Phận trải đìu hiu ngán ngẫm vành
Khổ tận đòng đưa cùng sắc cảnh
Quê người lạc lõng số phần manh
Bài họa