Thu buồn lặng lẽ dạt về đâu
Hỏi lá vàng rơi thấm đẫm sầu
Ai khiến mây hờn vương mắt lệ
Ta nhìn cỏ úa nhuốm mùa ngâu
Phải chăng duyên phận không còn nữa
Nên đã vội quên kỷ niệm đầu*
Lỗi phím tơ chùng thôi thế vậy
Sao lòng vẫn cứ mãi in sâu.
Lưu thủy đối