Anh về Đạ Lạch lúc mờ sương,
Ghé quán cà phê rũ bụi đường.
Lặng ngắm rừng hoa chừng mới nở,
Im nhìn thác nước đổ tràn nương.
Người chơi trượt máng đang chờ lượt,
Kẻ đến nhàn du vẫn đợi nường.
Khói tỏa hương đùa thơm mấy lộ,
Ai cười khuất nẻo tiếng còn vương?
Đạ Lạch: dòng suối của người Lạch, tên xưa của Đà Lạt