Nđt
Giá lạnh như về bởi đã đông
Làn môi nhạt thắm rũ men hồng
Hàng cây lá rụng còn trơ gửi
Dạt nắng tia vờn vẫn thẳm trông
Ví mộng xa rồi duyên chẳng đẫm
Mà thương trải vậy ái đâu nồng
Thôi đành lỡ phận người quay gót
Lữ khánh say nhìn chỉ vạt sông
Làn môi nhạt thắm rũ men hồng
Hàng cây lá rụng còn trơ gửi
Dạt nắng tia vờn vẫn thẳm trông
Ví mộng xa rồi duyên chẳng đẫm
Mà thương trải vậy ái đâu nồng
Thôi đành lỡ phận người quay gót
Lữ khánh say nhìn chỉ vạt sông