Thuở tớ sinh ra gặp phải thời
Quê mùa vất vả chẳng đường ngơi
Chăn trâu cắt cỏ buồn bao nỗi
Đốn củi mò lươn khổ một đời
Tuổi nhỡ đua đòi còn nghịch ngộ
Nhà nghèo học kém lại ham chơi
Thôi thì ngậm đắng đành cam chịu
Cuộc sống ai thương họ cứ mời
Họa vui cùng Huỳnh Bá phúc