Cời gieo thống khổ rũ hương đời
Sợ mãi đau buồn khó thể vơi
Những thuở lo bày trông được mới
Ngàn giây hận tủi nghĩ mơ vời
Nguôi dần cảnh sống càng thêm đợi
Chạnh cả ân tình vẫn đón khơi
Giữa lúc bao ngày luôn mộng gởi
Mà trang nhật ký chẳng sao rời
Sợ mãi đau buồn khó thể vơi
Những thuở lo bày trông được mới
Ngàn giây hận tủi nghĩ mơ vời
Nguôi dần cảnh sống càng thêm đợi
Chạnh cả ân tình vẫn đón khơi
Giữa lúc bao ngày luôn mộng gởi
Mà trang nhật ký chẳng sao rời