Có phải thu tàn lạnh lẽo không
Nhìn theo lá rụng thả xuôi dòng
Mơ về thuở ấy lòng sao nghẹn
Ước vọng bây giờ dạ chẳng thông
Kẻ đã xa rồi thôi đợi ngóng
Người rời khuất nẻo khỏi chờ mong
Tìm quên ái cũ sầu ngưng đọng
Nhớ lại tình xưa thỏa mãn nồng
(họa bài "Nhớ Nhau Không" của tiên sinh Phạm Khu)