Nhớ buổi người đi rầu bạc bẽo
Ta hồn thuở nọ tim vừa héo
Cà thiu chạy bữa phải lo đèo
Cháo hẩm qua ngày nên sợ nghẽo
Chạnh buốt gan nhừ hữu hảo reo
Khô bầm trí rũ tình thân bẹo
Nay càng ráng vẫy để còn leo
Hết tuổi thời xuân chừ lạnh lẽo
Ta hồn thuở nọ tim vừa héo
Cà thiu chạy bữa phải lo đèo
Cháo hẩm qua ngày nên sợ nghẽo
Chạnh buốt gan nhừ hữu hảo reo
Khô bầm trí rũ tình thân bẹo
Nay càng ráng vẫy để còn leo
Hết tuổi thời xuân chừ lạnh lẽo