Nắng thả chiều rơi những sợi mềm
Hiên nhà gót ngọc khẽ lời êm
Mành lay cửa khép nghe sầu vỡ
Gió động khăn lùa nghĩ tủi thêm
Nhớ mãi duyên đầu chưa trọn buổi
Mơ hoài mộng ấy đã tròn đêm
Nhiều khi cứ tưởng người quay lại
Ngõ mở dường ai bước chạm thềm.
Hiên nhà gót ngọc khẽ lời êm
Mành lay cửa khép nghe sầu vỡ
Gió động khăn lùa nghĩ tủi thêm
Nhớ mãi duyên đầu chưa trọn buổi
Mơ hoài mộng ấy đã tròn đêm
Nhiều khi cứ tưởng người quay lại
Ngõ mở dường ai bước chạm thềm.