Đèo Ngang bảng lảng ánh dương tà
Lác đác sương gầy điểm cỏ hoa
Vách đá rêu mờ heo hút sậy
Mom sông gió lạnh quạnh hiu nhà
Chênh vênh phía đỉnh mây choàng núi
Róc rách bên triền suối nhớ đa
Lẳng lặng trời thu non dỗ giấc
Nghe tình đọng giọt rót vào ta !
Thơ Bà Huyện Thanh Quan