Rượu đắm say tình chẳng thể quên
Nồng hương uống dễ ngọt môi mềm
Giờ đây thổn thức cơn mê cũ
Vẫn đó u sầu giấc mộng đêm
Chợt bỗng người đi vương vấn lại
Sao làm kẻ ở xót xa thêm
Từ trong nức nở hồn ai khóc
Tiếng hạt sương phai rụng dưới thềm.
884