Sương về phủ trắng mộng hằng đêm
Chiếc lá vừa rơi ở bậc thềm
Mối nợ nghìn trùng sao chẳng hết
Duyên tình cách biệt lại chồng thêm
Mùa thu một dạo còn ngây ngất
Ánh nắng ngày nao vẫn dịu mềm
Nhớ thuở môi hôn ngào ngọt ấy
Cho đời tiếc mãi phải không em.
892