Nđt
Bên thềm vội vã lá vàng rơi
Nhỡ để niềm tin cứ rụng rời
Nhớ tỏ hôm nào sao vẫn vợi
Quên mờ bữa ấy lại hoài vơi
Vài anh rộng cửa rồi đưa tới
Mấy chị dài then chả dẫn mời
Tự thấy ân nồng qua mãi gởi
Thôi thì đợi ái giữa ngàn khơi
Nhỡ để niềm tin cứ rụng rời
Nhớ tỏ hôm nào sao vẫn vợi
Quên mờ bữa ấy lại hoài vơi
Vài anh rộng cửa rồi đưa tới
Mấy chị dài then chả dẫn mời
Tự thấy ân nồng qua mãi gởi
Thôi thì đợi ái giữa ngàn khơi