Đông về lạnh buốt tủi lòng mơn
Để cánh Đào Mai vẫn chập chờn
Mải miết trông hoài lo sợ nẫu
Mong chờ ngóng mãi lại sầu hơn
Dòng thơ muội nhả dìm câu hát
Vận ngữ chàng trao trải phím đờn
Nỗi nhớ quê nhà tâm ủ dột
Cho ngày quạnh quẽ mỏi từng cơn
Để cánh Đào Mai vẫn chập chờn
Mải miết trông hoài lo sợ nẫu
Mong chờ ngóng mãi lại sầu hơn
Dòng thơ muội nhả dìm câu hát
Vận ngữ chàng trao trải phím đờn
Nỗi nhớ quê nhà tâm ủ dột
Cho ngày quạnh quẽ mỏi từng cơn