Đất chảy bùn trôi đã nghẹn dòng
Đâu còn bến cũ tựa niềm mong
Người đi vội vã hôm chiều tối
Kẻ đợi trầm tư bữa nước ròng
Lặng lẽ vầng trăng ngà đủ sáng
Âm thầm bóng nguyệt tỏ vừa trong
Duyên bèo lấp kỹ vào khuôn dạ
Phận hẩm vùi sâu giữa đáy lòng
Đâu còn bến cũ tựa niềm mong
Người đi vội vã hôm chiều tối
Kẻ đợi trầm tư bữa nước ròng
Lặng lẽ vầng trăng ngà đủ sáng
Âm thầm bóng nguyệt tỏ vừa trong
Duyên bèo lấp kỹ vào khuôn dạ
Phận hẩm vùi sâu giữa đáy lòng