Quay về biển cũ một chiều mưa
Sóng vỗ lan man ngọn gió đùa
Nắng trốn đâu rồi không thấy lại
Mây mờ ở đấy chẳng buồn thưa
Dấu yêu để lạnh từ bao tháng
Kỷ niệm nằm đau đến mấy mùa
Có kẻ ngu ngơ trong cõi nhớ
Mà lòng lặng chết với ngàn xưa.
920