Người đâu rồi hỡi dáng mơ kiều
Gởi nỗi hao gầy một tiếng yêu
Chỉ nụ hôn đầu trong chốc lát
Làm hơi thở nghẹn biết bao chiều
Bây giờ mãi thấy che màn bụi
Thuở ấy quay nhìn phủ lớp rêu
Nhớ lại sao còn nghe thổn thức
Tình xưa chốn cũ nhuốm tiêu điều.
918