Nghiệp đã vì thơ phải ráng gồng
Tâm hồn ngất ngưởng nhẹ tầng không
Chiều hay gợi cảnh chờ môi thắm
Sớm khẽ bình hoa mượn tuổi hồng
Tổn trí bao ngày anh mãi đợi
Hao người những tháng chị hằng trông
Nhiều khi lặng lẽ vần thêu chuyển
Vững dạ tìm vui đủ ấm nồng.
Tâm hồn ngất ngưởng nhẹ tầng không
Chiều hay gợi cảnh chờ môi thắm
Sớm khẽ bình hoa mượn tuổi hồng
Tổn trí bao ngày anh mãi đợi
Hao người những tháng chị hằng trông
Nhiều khi lặng lẽ vần thêu chuyển
Vững dạ tìm vui đủ ấm nồng.