Nđt. Gcđ
Dạo trải chân mềm bước quãng sâu
Mà tim có lẽ lại giăng sầu
Nơi ngày đọng đó bao hờn dẫu
Nữa buổi thương là giọt nắng bâu
Gió rũ chiều buông ngoài nẻo dậu
Tình trông bóng gửi cõi mây mầu
Xao lòng bởi nghĩ xưa buồn dấu
Chẳng biết duyên hờ mộng đẫm đâu
Mà tim có lẽ lại giăng sầu
Nơi ngày đọng đó bao hờn dẫu
Nữa buổi thương là giọt nắng bâu
Gió rũ chiều buông ngoài nẻo dậu
Tình trông bóng gửi cõi mây mầu
Xao lòng bởi nghĩ xưa buồn dấu
Chẳng biết duyên hờ mộng đẫm đâu