Lỡ cả duyên rồi lại vấn vương,
Tình phai chịu khổ tiếc đêm trường
Bao ngày tưởng nhớ trào cơn lệ
Mỗi buổi giăng sầu đọng chút sương
Mộng vỡ lưng chừng sao chẳng thấy
Buồn rơi lặng lẽ kẻ chưa tường
Còn mang nghiệp chướng đành cam bởi
Mãi khắc trăm ngàn dạ thảm thương
Tình phai chịu khổ tiếc đêm trường
Bao ngày tưởng nhớ trào cơn lệ
Mỗi buổi giăng sầu đọng chút sương
Mộng vỡ lưng chừng sao chẳng thấy
Buồn rơi lặng lẽ kẻ chưa tường
Còn mang nghiệp chướng đành cam bởi
Mãi khắc trăm ngàn dạ thảm thương