Rượu cũ men nồng đã quá xa
Trên sông sót lại ánh trăng ngà
Bởi vì nỗi nhớ vương chân ngọc
Nên để u hoài vướng cỏ hoa
Vắng vẻ lầu xưa còn giọng hát
Chập chùng quán nhỏ với bài ca
Hương yêu vẫn đậm niềm chan chứa
Ân ái giờ sao vội nhạt nhòa.
922