Hồn rơi lá rụng giữa đêm mờ
Sợ bởi duyên rời vẫn cứ mơ
Gió đẩy mành lay buồn phận liễu
Trăng chìm chữ khép tủi vần thơ
Tàn Xuân ảo não sầu hôm ngóng
Lỡ Hạ trầm ngâm đón cảnh ngờ
Lãng tử đen đời quên lối mộng
Trùng dương vạn nẻo bến xa bờ
Sợ bởi duyên rời vẫn cứ mơ
Gió đẩy mành lay buồn phận liễu
Trăng chìm chữ khép tủi vần thơ
Tàn Xuân ảo não sầu hôm ngóng
Lỡ Hạ trầm ngâm đón cảnh ngờ
Lãng tử đen đời quên lối mộng
Trùng dương vạn nẻo bến xa bờ