Môi trừng mắt trợn dữ thành gươm
Miệng lưỡi dồ lên kiểu nguýt gườm
Tiếng mặn chàng gieo nàng mãi rỉ
Câu nồng thiếp trả lão nào tươm
Còn đâu nghĩa hạnh từng mơ chín
Bỏ mặc giường khuya đã nối hườm
Bởi lấy hằng đêm gồng quãng giận
Ôm buồn gánh tủi ngại ngùng ươm
Miệng lưỡi dồ lên kiểu nguýt gườm
Tiếng mặn chàng gieo nàng mãi rỉ
Câu nồng thiếp trả lão nào tươm
Còn đâu nghĩa hạnh từng mơ chín
Bỏ mặc giường khuya đã nối hườm
Bởi lấy hằng đêm gồng quãng giận
Ôm buồn gánh tủi ngại ngùng ươm