Đông vào lạnh buốt nghĩ về em
Nẻo ấy nàng đi bỗng lệ nhèm
Những lúc ngồi ngơ dòng biển cuộn
Bao lần cứ sợ cảnh người xem
Sầu dâng khắc khoải ngày xưa mộng
Muốn gởi trầm tư dạo cũ thèm
Mải miết trong hồn tim quạnh quẽ
Ôi đời phận hẩm nỗi lòng nhem
Nẻo ấy nàng đi bỗng lệ nhèm
Những lúc ngồi ngơ dòng biển cuộn
Bao lần cứ sợ cảnh người xem
Sầu dâng khắc khoải ngày xưa mộng
Muốn gởi trầm tư dạo cũ thèm
Mải miết trong hồn tim quạnh quẽ
Ôi đời phận hẩm nỗi lòng nhem