Có phải tình yêu quá diệu kì
Đêm tàn ngớ ngẩn thả hồn si
Phù du đã níu không đành bỏ
Ảo ảnh vừa buông lại muốn ghì
Nhặt nhạnh thời gian nồng ánh mắt
Vỗ về kỷ niệm thắm bờ mi
Đong đầy hạnh phúc chưa hề cạn
Có phải tình yêu quá diệu kì
Những chiếc bùa yêu rất lạ kì
Dán vào giữ chặt trái tim si
Dường như chết giữa bờ môi níu
Ngỡ tựa say trong suối mắt ghì
Đúng nhịp, đàn reo thanh đủ nốt
Sai đường, lệ đổ ướt hoen mi
Người ta tự nguyện đeo vào cổ
Những chiếc bùa yêu rất lạ kì
Hôn nhau quả thật rất li kì
Quặp cái môi vào bỗng hóa si
Mắt cụp, tim run, bên mắt hí
Tay mân, cẳng duỗi, một tay ghì
Mùi thơm xác thịt vương làn tóc
Vị ngọt men tình đượm nét mi
Chỉ kẻ từng yêu thì mới biết
Hôn nhau quả thật rất li kì
Tình yêu của họ quả là kì
ước nguyện tâm cùng đắm đuối si
Xướng họa dâng tràn đâu cạn nghĩ
Luyến trao lắng đọng thuận ôm ghì
Mây vờn giận lỡ chìm sương khói
Gió gửi tin lầm ngập lệ mi
Mạng ảo bao người hay biết hết
Tình yêu của họ quả là kì
(NV – TVN – NĐT)
Họa lại bài thơ NỤ HÔN
của Huỳnh Bá Phúc
***
Cũng bởi tình yêu gợi hiếu kì…
Bao người ngưỡng vọng đến cuồng si!
Dù khi đất sụp không ngừng nghỉ…
Hoặc buổi trời nghiêng vẫn quyết ghì!
Những tưởng vui vầy thương đọng mí…
Đâu ngờ đổ vỡ lệ tràn mi!
Nào ai chẳng muốn tìm hương vị…
Cũng bởi tình yêu gợi hiếu kì!!!
NGỌC THỤY
22:00 - 03/08/2015
BÌNH LUẬN CỦA THÀNH VIÊN
Có 1 bình luận
Tham gia họa
Bạn cần đăng nhập tài khoản để tham gia họa thơ!
Tin ngắn: Vui lòng xem quảng cáo và theo dõi (subscribe) để ủng hộ trang.
Xin bạn vui lòng đánh giá bài thơ sau để cổ vũ tinh thần bạn thơ