Còn rơi rớt mãi ở trong chiều
Chốn ấy đem về nỗi tịch liêu
Thấy phố nghiêng bay tà áo lụa
Nhớ người che phủ lớp mùn rêu
Tình xa dẫu cố tìm thêm nữa
Thương mấy cho rồi chỉ bấy nhiêu
Giấc mộng theo thời gian nhạt mất
Nghe đời sót lại vẫn là yêu.
1026