Nđt. Gcđ.
Thêm dần nỗi nhớ trả nàng đông
Tím thuở tràn yêu đã mặn nồng
Vẫn chỉ thương người nên gió động
Cho hoài mến kẻ dẫu lần trông
Dài hôm lặng / trải rầu tim bỗng
Ngập nẫu lòng chăng/ hẩm má hồng
Gửi ngõ xưa thầm vương dạ trống
Ai chờ nẻo nọ thắm đầy bông
Tím thuở tràn yêu đã mặn nồng
Vẫn chỉ thương người nên gió động
Cho hoài mến kẻ dẫu lần trông
Dài hôm lặng / trải rầu tim bỗng
Ngập nẫu lòng chăng/ hẩm má hồng
Gửi ngõ xưa thầm vương dạ trống
Ai chờ nẻo nọ thắm đầy bông
Ai chờ nẻo nọ thắm đầy bông
Chở giấc đùa mây những bụi hồng
Nữa tiếng say nhiều chi bởi mộng
Qua lời đợi lắm cả mà trông
Hay tình ngọt/ buổi nêm ngày trống
Bữa giận chiều hoen / để mắt nồng
Ngả ấy duyên thề nay chợt bỗng...
Mơ về cõi hẹn cuối trời đông
Chở giấc đùa mây những bụi hồng
Nữa tiếng say nhiều chi bởi mộng
Qua lời đợi lắm cả mà trông
Hay tình ngọt/ buổi nêm ngày trống
Bữa giận chiều hoen / để mắt nồng
Ngả ấy duyên thề nay chợt bỗng...
Mơ về cõi hẹn cuối trời đông