Ai níu hoàng hôn cuối nẻo đường
Con đò đành rẽ bến tiêu tương
Vầng trăng hạ khuyết vì mơ mộng
Ngọn gió thu gầy bởi nhớ thương
Khoảnh khắc lá rơi xuôi lệ đổ
Thời gian nguyệt rụng đẫm tơ vương
Muôn đời sóng vẫn xô bờ cát
Ai níu hoàng hôn cuối nẻo đường.
Thủ vĩ ngâm