Sợ lúc màn đêm sẽ chẳng lành
Nơi thềm gió lạnh kẻ rời nhanh
Nàng ngâu vẫn cứ tìm che cảnh
Thục nữ thường mơ trốn ẩn mành
Lặng lẽ vườn hoang dùng bóng đỏ
Âm thầm nẻo vắng mượn tình xanh
Thèm danh mãi hám mong đời hạnh
Chuộng thể hoài tham chắc não bành
Nơi thềm gió lạnh kẻ rời nhanh
Nàng ngâu vẫn cứ tìm che cảnh
Thục nữ thường mơ trốn ẩn mành
Lặng lẽ vườn hoang dùng bóng đỏ
Âm thầm nẻo vắng mượn tình xanh
Thèm danh mãi hám mong đời hạnh
Chuộng thể hoài tham chắc não bành