Thoả mãn cầm tay nọn lúa vàng
Bao ngày khắc khoải đợi mùa sang
Nơi chờ bạn cũ tâm còn ngóng
Nẻo gặp người xưa trí vẫn màng
Nỗi phận đìu hiu sầu phải gánh
Duyên đời quạnh quẽ khổ đành mang
Niềm thương “nhất nhật” gom ngàn nghĩa
Vọng thuỷ gìn chung hết bẽ bàng.
Họa thơ Lương Tú VNTH