Trăng soi nước chảy dạo bên cầu
Sen nở lá đài tựa lẫn nhau
Cá lội ao xưa rồng lạc dấu
Mây tràn núi vắng hạc về đâu
Quế thơm hương dậy con đường đá
Rêu đẫm tùng che cánh cửa chầu
Chẳng thể trơ lòng như đất lạnh
Tiên hoàng lệ nhỏ rưới dòng châu
Dịch thơ Việt cổ thi của Chu Văn An