Thuyền neo vạn sóng đã xa bờ
Thảng thốt như còn một tiếng ơ!
Phận nát do thời nào phải dở
Duyên tan bởi thế có đâu hờ
Bâng khuâng lối ước từng đêm đợi
Khắc khoải đường mong mỗi sớm chờ
Bất chợt cơn mưa tình gắn kết
Thu vào ngọn bút mãi ra thơ.
Họa thơ Lương Tú VNTH