Nđt. Ltvt. Ntvv
Người trông kẻ nhớ bỗng âu sầu
Gió thổi duyên về cõi nọ đâu
Để bóng ai hoài in mạn ngõ
Mà hôm họ vẫn gửi nơi lầu
Mi chờ mỗi thuở còn luôn nhặm
Phận đắm bao ngày sẽ hẳn sâu
Ngỡ biết thương rồi tim quặn trở
Là chi vỡ mộng tiếng yêu đầu
Gió thổi duyên về cõi nọ đâu
Để bóng ai hoài in mạn ngõ
Mà hôm họ vẫn gửi nơi lầu
Mi chờ mỗi thuở còn luôn nhặm
Phận đắm bao ngày sẽ hẳn sâu
Ngỡ biết thương rồi tim quặn trở
Là chi vỡ mộng tiếng yêu đầu