Nđt
Một cõi đi về trở chốn không
Chiều phai nắng nhạt rũ tim nồng
Tà huy mấy thuở sông bờ biệt
Ánh nguyệt bao ngày mỗi nẻo trông
Khỏa nhạc người ca sầu nỗi khúc
Tràn câu kẻ hát dạo tơ đồng
Thêm buồn có lẽ do vì phận
Cũng lại cho đời để kết bông
Chiều phai nắng nhạt rũ tim nồng
Tà huy mấy thuở sông bờ biệt
Ánh nguyệt bao ngày mỗi nẻo trông
Khỏa nhạc người ca sầu nỗi khúc
Tràn câu kẻ hát dạo tơ đồng
Thêm buồn có lẽ do vì phận
Cũng lại cho đời để kết bông