Từng đêm khắc khoải dạ thương chờ
Tựa bóng trăng vàng nghĩ vẩn vơ
Ngõ hạ bây chừ chia mấy nẻo
Dòng tương bữa ấy xẻ đôi bờ
Quay về lối mộng màu rêu phủ
Dõi ở hiên tìm vạt nắng mơ
Có phải riêng mình ôm niệm cũ
Người chê chẳng dại cũng ư khờ!
Tựa bóng trăng vàng nghĩ vẩn vơ
Ngõ hạ bây chừ chia mấy nẻo
Dòng tương bữa ấy xẻ đôi bờ
Quay về lối mộng màu rêu phủ
Dõi ở hiên tìm vạt nắng mơ
Có phải riêng mình ôm niệm cũ
Người chê chẳng dại cũng ư khờ!