Bao ngày vắng mẹ tưởng mồ côi
Sống cảnh nhờ anh rã mệt rồi
Bởi nghĩ tâm nhường luôn sợ bố
Do ngờ phận níu mãi sờn môi
Từng hôm buổi chợ thừa ngô đĩa
Những bận chiều mưa thiếu lửa nồi
Nặng nghĩa ân người nên phải gánh
Chông đèn thổn thức bạc tình vôi
Sống cảnh nhờ anh rã mệt rồi
Bởi nghĩ tâm nhường luôn sợ bố
Do ngờ phận níu mãi sờn môi
Từng hôm buổi chợ thừa ngô đĩa
Những bận chiều mưa thiếu lửa nồi
Nặng nghĩa ân người nên phải gánh
Chông đèn thổn thức bạc tình vôi