Hôm nào ở đó mỗi mình ta
Ngồi ngó con trăng lại chớm già
Dòng nước mùa xuân còn cuộn chảy
Mối tình dạo ấy chẳng Phôi pha
Long lanh mắt biếc chừ thôi đã
Ngọt đắng môi thơm cũng chỉ là
Kỷ niệm để thêm đầy chất chứa
Mộng sầu hương ngát một thời xa
- 437