Một mảnh nghiêng nghiêng bóng nguyệt gầy
Đêm về thoảng nhẹ chút hương bay
Mơ màng sương rụng chùng vai áo
Lưu luyến sân tràn ngập lá cây
Nhớ mãi làm cho hồn chẳng tỉnh
Yêu rồi lại để dạ hoài say
Dáng xưa vẫn đọng nơi tâm tưởng
Không biết ngày nao lấp mộng đầy .
- 434