Chỉ mỗi mình ta dưới lối về
Đường chiều như bỗng chợt lê thê
Bão lòng cứ ở đây giăng mắc
Cơn sóng còn dâng thật não nề
Có kẻ miên man theo nắng gió
Để hồn mộng ước nẻo sơn khê
Cõi trần san sẽ cùng chung bước
Lữ khách phương này đỡ tái tê .
- 423