Ta về cùng nỗi nhớ mênh mang
Bởi sắc trời kia thật dịu dàng
Quạnh quẽ cây rơi vài chiếc lá
Chơi vơi nắng rọi suốt đường làng
Cánh diều lả lướt xa vời vợi
Tiếng sáo buông lơi quá nhẹ nhàng
Mộng vẫn bay theo tà áo lụa
Còn thương lại thoáng chút mơ màng !
- 409