Chẳng màng ngữ ấy nặng tình duyên
Chẳng dám bày mưu giữ mộng huyền
Chẳng lẹ ngồi trông tường sắc nhuyễn
Chẳng buồn hót vẫy tựa vành khuyên
Chẳng khen bọn xấu chê đời Nguyễn
Chẳng trách người say ngã mạn thuyền
Chẳng đã vì ai mà nói chuyện
Chẳng màng ngữ ấy nặng tình duyên.
(Thủ vĩ ngâm, Thủ nhất thanh, Nhất Vận, Ngũ thanh)