Lại tưởng cô nàng đã xuất ngôn
Thì ra khối chuyện chẳng nên hồn
Qua đường õng ẹo còn khoe rốn
Đến ngõ tanh bành để lộn chôn
Thuở đấy cha bày luôn vẫn thộn
Khi này chúng bảo mãi nào khôn
Rồi hay lắm bận xem chừng hỗn
Nỗi khổ người ta nhận tiếng đồn
Thì ra khối chuyện chẳng nên hồn
Qua đường õng ẹo còn khoe rốn
Đến ngõ tanh bành để lộn chôn
Thuở đấy cha bày luôn vẫn thộn
Khi này chúng bảo mãi nào khôn
Rồi hay lắm bận xem chừng hỗn
Nỗi khổ người ta nhận tiếng đồn