Trần gian chỗ ngự vốn bao đời
Sắc dục luôn tràn mãi chả vơi
Vẫn hiểu yêu người hay lại tới
Còn thông mến kẻ sẽ qua mời
Tơ hồng thuở ấy ngày đêm đợi
Sợi thắm khi nào buổi bữa khơi
Muốn cậy ân tình đâu chẳng hỡi
Gần như số phận của ông trời
Sắc dục luôn tràn mãi chả vơi
Vẫn hiểu yêu người hay lại tới
Còn thông mến kẻ sẽ qua mời
Tơ hồng thuở ấy ngày đêm đợi
Sợi thắm khi nào buổi bữa khơi
Muốn cậy ân tình đâu chẳng hỡi
Gần như số phận của ông trời