Nđt. Ltđ
Cho dù cách nẻo gọi thầm tên
Cổng nọ hàng cây vẫn biếc rền
Bởi trót yêu người thương vạt ngõ
Hay chờ nhớ kẻ giữ lòng bên
Đôi lần đắm gửi còn ngay lặng
Một phút lầm say dẫu chẳng bền
Chỉ tiếc môi cười sao bỗng bặt
Trông hoài cõi ấy buổi chiều lên
Cổng nọ hàng cây vẫn biếc rền
Bởi trót yêu người thương vạt ngõ
Hay chờ nhớ kẻ giữ lòng bên
Đôi lần đắm gửi còn ngay lặng
Một phút lầm say dẫu chẳng bền
Chỉ tiếc môi cười sao bỗng bặt
Trông hoài cõi ấy buổi chiều lên