Nđt. Ltđ
Một cánh tàn hoa đã ủ sầu
Đông về lạnh giá nỗi buồn sâu
Chìm mây gió thổi thềm buông lặng
Thoảng liễu cành đưa dạ úa nhầu
Bởi nhớ người chăng hoài đẫm lệ
Hay chờ kẻ đó vẫn nhòe châu
Vì yêu cứ giận nhưng nào lỡ
Giữ lại tình ai thuở ấy đầu
Đông về lạnh giá nỗi buồn sâu
Chìm mây gió thổi thềm buông lặng
Thoảng liễu cành đưa dạ úa nhầu
Bởi nhớ người chăng hoài đẫm lệ
Hay chờ kẻ đó vẫn nhòe châu
Vì yêu cứ giận nhưng nào lỡ
Giữ lại tình ai thuở ấy đầu