(Ngũ độ thanh)
Mượn chút hồn nhiên để giữ đời
Khi ngày tháng mộng đã dần vơi
Đêm gầy giấc ngủ quay đầu lạy
Tóc bạc thời gian gõ cửa mời
Tiếc một trời xuân hờ hững nẻo
Gom ngàn nắng muộn khẽ khàng nơi
Cho dầu cát bụi vùi thân sẽ
Vẫn đượm buồng tim cháy bỏng ngời
Khi ngày tháng mộng đã dần vơi
Đêm gầy giấc ngủ quay đầu lạy
Tóc bạc thời gian gõ cửa mời
Tiếc một trời xuân hờ hững nẻo
Gom ngàn nắng muộn khẽ khàng nơi
Cho dầu cát bụi vùi thân sẽ
Vẫn đượm buồng tim cháy bỏng ngời