Vầng dương đã hửng sáng lên rồi
Ngủ mãi sao chàng thức dậy thôi
Để ngẫm cò nâu dầm cháy ruộng
Mà thâu vẹt đỏ hót vang trời !
Nhà đơn nẫu dạ còng lưng bước
Chiến sỹ bình tâm ngoảnh mặt ngồi
Vãn cảnh nghe hồn sông núi gọi
Trông người chửa ngộ thiếp lòng sôi
Ngủ mãi sao chàng thức dậy thôi
Để ngẫm cò nâu dầm cháy ruộng
Mà thâu vẹt đỏ hót vang trời !
Nhà đơn nẫu dạ còng lưng bước
Chiến sỹ bình tâm ngoảnh mặt ngồi
Vãn cảnh nghe hồn sông núi gọi
Trông người chửa ngộ thiếp lòng sôi