Quyết bỏ bao lần nghĩ lại thương
Tình chi lắm vậy hỡi thơ đường
Rày không thể dưỡng yên đầu óc
Chỉ chuốc thêm dồn rã thịt xương
Chẳng dễ trao đời tâm giác ngộ
Càng khôn cải bước lẽ vô thường
Thôi giờ đã trót lòng mang nặng
Cũng để soi mình tự sáng cương
Tình chi lắm vậy hỡi thơ đường
Rày không thể dưỡng yên đầu óc
Chỉ chuốc thêm dồn rã thịt xương
Chẳng dễ trao đời tâm giác ngộ
Càng khôn cải bước lẽ vô thường
Thôi giờ đã trót lòng mang nặng
Cũng để soi mình tự sáng cương