Đêm buồn gió lại thổi ngoài song
Thổn thức tàn canh một nỗi lòng
Cánh cửa dài giăng hồn mãi đợi
Tim vàng rộng trải bóng hoài mong
Còn chi để nhớ - tình hiu quạnh
Chẳng có mà trông - nghĩa lặng vòng
Vẫn biết thu sầu đông gửi lạnh
Thương đời khắc khoải - ngọn đèn chong.
(Ngũ độ thanh)