Dỗ núi thành ra lại khổ đồi
Mây chiều trốn biệt bảo mù tôi
Ngày theo lão gió mơ màng thả
Tháng đẩy con triều lặng lẽ trôi
Giở thói anh hùng sông diễu nặng
Ôm đường thục nữ biển đành côi
Bờ khuyên nước chảy xuôi về mộng
Tiết hạnh đời nay giữ để bồi
PHẢI GIỮ
Bài Họa